Buổi lễ ra trường của con đối với mẹ thật quan trọng và nhiều cảm xúc. Và mẹ tin đối với con cũng vậy. Con mặc bộ trang phục “cử nhân lớp tulip” mà các cô đã chuẩn bị cho con và biểu diễn bài hát chia tay “tạm biệt búp bê thân yêu….” rất tự tin cùng các bạn và các cô. Thế nhưng khi cô Thảo nói lời tạm biệt và chúc mừng con, con vừa cười vừa mếu. Mẹ dừng máy quay, đến bên động viên con khi con bước xuống. Con nói nhỏ “ mẹ ơi, con thấy nhớ các bạn quá, con muốn đi học cùng các bạn”.
Mẹ còn nhớ những ngày đầu tiên con đến học ở trường Bé Ong, chỉ sau tuần đầu lạ lẫm, đến tuần thứ hai con đã nhanh chóng hòa nhập và yêu thích việc đi học, điều mà trước đây mẹ chưa từng thấy ở con. Con say sưa và thích thú mỗi lần cùng mẹ xem hình của lớp và kể cho mẹ nghe con đã tham gia các hoạt động đó như thế nào. Đặc biệt, sau một thời gian, mẹ nhận thấy nhiều sự tiến bộ ở con từ các hoạt động trên lớp. Những bài học thủ công cắt dán tưởng như đơn giản nhưng lại mở ra cho con nhiều ý tưởng. Con làm mẹ ngạc nhiên khi giữ lại các vỏ hộp sữa, sữa chua để tự rửa sạch và làm hộp đựng các món đồ chơi nhỏ, rồi dùng vỏ hộp bánh kẹo bằng nhựa và tự trang trí để làm chiếc thuyền cho mình nghịch mỗi lần đi bơi. Con yêu hội họa hơn, vẽ nhiều bức tranh hơn, và tự cắt dán đồ chơi cho mình nhiều hơn. Nhiệm vụ của mẹ là cung cấp giấy và màu vẽ. Những tiết học làm dự án theo chủ đề các con phải hoàn tất trong nhiều ngày tưởng như rời rạc nhưng hình thành trong con khái niệm về các bước và thời gian cần thiết để hoàn thành một công việc. Con thuộc hầu hết các cuốn sách truyện ở trường và luôn mong chờ đến ngày lên thư viện đổi sách mới. Điều này đã hình thành cho con thói quen mà mẹ rất thích là chỉ xem hết cuốn sách này rồi mới xem tới cuốn khác. Các buổi học trong gian bếp nhỏ đã giúp cho con hiểu hơn công việc bếp núc mẹ vẫn thường làm ở nhà. Có lẽ vậy mà con thường hay giúp mẹ trong bếp và hay khen món ăn của mẹ nhiều hơn trước. Ở nhà, con cũng đã tự làm lại một số món (sau khi học trên lớp) để cả nhà mình thưởng thức. Lớp của con gồm nhiều bạn ở độ tuổi khác nhau và con là bạn lớn tuổi nhất, không tránh khỏi những lúc hờn giận hay kiện cáo nhau, nhưng mẹ quan sát thấy ở các con sự đoàn kết, yêu thương nhau vẫn là trên hết. Và mẹ biết để tạo ra một môi trường lớp học như vậy, phải nhờ đến các cô giáo rất tâm lý, yêu trẻ và công bằng với trẻ.
Mẹ nhớ mỗi ngày mẹ đưa con đến lớp sớm, tranh thủ ngồi chơi với con trước khi đi làm, nhìn con líu lo chào các cô giáo, hỏi chuyện các cô, các bạn rồi giới thiệu với mẹ các trò chơi, bài học trong lớp….và Bé Ong Sài Gòn trở nên thân quen như ngôi nhà thứ hai của con vậy. Những ngày đầu hè này, cả mẹ và con đều cảm thấy thiếu một điều gì đó vào mỗi buổi sáng. Hôm nào con cũng nhắc tới các bạn. Con nói, “thỉnh thoảng mẹ cho con về thăm trường, các bạn và các cô giáo nha mẹ”.